đáng yêu bao nhiêu tiền một cân
Để giải đáp cụ thể cho câu hỏi chữa bệnh sùi mào gà hết bao nhiêu tiền, mời bạn đọc tham khảo nội dung dưới đây. 1. Chi phí khám sùi mào gà ban đầu. Bước đầu tiên khi tới khám, bạn sẽ nói triệu chứng và sẽ được nhân viên sắp xếp lịch gặp bác sĩ. Bác sĩ
Một nghiên cứu ghi nhận, những người lớn thừa cân hoặc béo phì uống 500 ml nước 30 phút trước bữa ăn sẽ ăn ít hơn 13% so với người không uống. Một nghiên cứu khác ở nam giới có cân nặng vừa phải cho kết quả tương tự. Uống nước làm tăng đáng kể mức tiêu hao năng lượng khi nghỉ ngơi ở người lớn.
Nếu là lần đầu tiên mua sử dụng, thì tổng chi phí bạn phải bỏ ra sẽ bằng tổng số tiền mua vỏ và tiền đổi bình ga có trong bình. Tức là giá bình ga cả vỏ và ruột khoảng 560.000 - 639.0000 đồng. Tuy nhiên, nếu chưa có van gas và dây dẫn gas thì bạn phải mua thêm mới ráp và sử dụng được nhé!
Chó Phốc Sóc mini thuần chủng tùy theo từng dòng sẽ có mức giá bán khác nhau, cụ thể: Giá bán chó Phốc Sóc mini được nhân giống trong nước khoảng 6 - 15 triệu đồng/1 con. Giá bán chó Phốc Sóc mini nhập khẩu từ Thái Lan 15 - 20 triệu đồng/1 con. Giá bán chó Phốc Sóc mini
Trên một số dòng máy tính để bàn đắt tiền RAM có thể lên đến 64GB hoặc nhiều hơn, đây là những dòng máy cao cấp và có giá khá "chát". Thông thường, ít người dùng nào khai thác hết công suất của 16GB RAM trên một chiếc máy tính để bàn trừ khi họ đang có ý định sử
Trả lời: Đây là câu hỏi được nhiều khách hàng quan tâm, đặc biệt ở nhóm đối tượng mới tham gia vào thị trường lao động. Thông thường, chúng ta chỉ nên dành ra từ 10 - 15% thu nhập mỗi tháng để tham gia bảo hiểm nhân thọ và tính toán số phí đóng bảo hiểm 1 năm
Thời điểm năm 2020 mức giá của dòng này chỉ khoảng 10 - 12 triệu/cm. Con số cũng khá lớn thời bấy giờ nhưng so với năm 2021 còn rất thấp. Những ai vào lúc đó thì năm sau đúng là kiếm bội tiền một bước lên tiên. Nếu tính đơn giản chỉ cần 1 giò lan 150cm với giá mua 2020 là 150 triệu thì sang năm 2021 mức giá đỉnh điểm 350 triệu/cm tương đương 52 tỷ.
Do đó, dễ dàng khiến bạn tăng cân nếu dùng quá nhiều mà không điều chỉnh chế độ ăn uống và lượng calo hợp lý. Đối với sữa Milo dạng bột thì 100g cung cấp tới 400kcal còn Milo hộp thì 180ml cung cấp 110kcal. Theo các chuyên gia dinh dưỡng, trung bình lượng calo cần thiết
ogulapab1973. Editor Linhh Linhh. Beta Diệp Huân. Thể loại Hiện đại, thanh xuân vườn trường. Độ dài 91 chương. Convert Tangthuvien Lục Gia Hành sống hai mươi năm qua luôn có quan niệm rằng mọi chuyện đều có thể dùng tiền để giải quyết, nếu như không thể giải quyết được thì rõ ràng là do tiền chưa đủ nhiều. Nhưng mãi đến khi anh gặp Sơ Chi. Chàng trai trở nên vui vẻ, đôi mắt đào hoa cong như quạt nan, ánh mắt mập mờ, đưa cho cô một tấm thẻ, ám chỉ hết sức rõ ràng. Sơ Chi cẩn thận nhận lấy. Cô thật sự cảm động, từ khi bắt đầu hiểu chuyện đến giờ, đây là lần đầu tiên có người cho cô tiền, cô nghĩ mình cũng nên đáp lễ “Nhà tôi mới chuyển vào trung tâm thành phố, hay là để cho anh một phòng nhé?" Lục Gia Hành không đáp lời. Sơ Chi cho rằng anh thẹn thùng, mềm giọng nói tiếp “Không sao, anh đừng ngại, nhà tôi còn rất nhiều phòng trống.” Lục Gia Hành “...” * Tiểu mỹ nhân dịu dàng x tài phiệt đời thứ 2 cặn bã. Nữ chính dịu dàng, nữ chính ngọt ngào, nữ chính kiên định dũng cảm, cố chấp lại hiền lành, hơn nữa nữ chính cực kỳ ngọt. Nam chính sao? Hình như cũng không quá cặn bã. Tài phiệt đời thứ hai không biết yêu, thích dùng tiền để giải quyết vấn đề gặp được em gái không kiếm đủ tiền để tiêu, sau đó lãng tử quay đầu quý hơn vàng, cuối cùng cũng hiểu được cái gì gọi là tình yêu! Bên trên là câu chuyện nhỏ đơn giản, tươi mát, rung động lòng người. > Lục thiếu gia Con mẹ nó, quá đáng yêu rồi, lại đây cho ông đây ôm một cái nào
Lục Gia Hành và Lâm Ngữ Kinh đặc biệt không hợp bất hòa này bắt đầu từ khi còn người bọn họ xem như là kẻ tám lạng người nửa cân, khi còn nhỏ Lục Gia Hành cũng bướng bỉnh, nhưng lớn lên lại trắng nõn thanh tú so với hồi bé càng xinh xắn hơn, nhìn giống như con gái vậy, không giống với nam sinh tầm tuổi đó thường nghịch ngợm gây chuyện, không nói chung ngay cả mặt nồi cũng không lẽ do cùng đồng loại nên hai người hay ghen ghét lẫn nhau, Lâm Ngữ Kinh và Lục Gia Hành thường giở trò xấu, dốc hết sức khiến cho đối phương bị vùi dập giữa đường, mưa gió bất rằng, cuối cùng người gánh vác cái nồi cho bọn họ đều là Trình đó mọi người đều là Gấu con, dĩ nhiên lớn lên sẽ không còn ngây thơ như vậy nữa, chẳng qua lúc nhỏ đã xác định là kẻ thù thì cả đời là kẻ thù, mấy loại phương thức liên hệ ngày thường như Wechat hay Weibo cũng có, Lâm Ngữ Kinh đã chuyển đi sáu bảy năm, vậy mà khi gặp mặt bọn họ cũng không có cảm giác quá xa nay thực sự có rất nhiều người, ngoại trừ Lâm Ngữ Kinh còn có hai ba cô gái, Sơ Chi ngồi bên cạnh Lục Gia Hành nghe bọn họ thì thào câu được câu không, cô đành yên lặng cúi đầu ăn đồ là cô rất đói bụng, từ trưa đến bây giờ chỉ gặm được một quả chăm chú tập trung ăn chén cơm của mình, gió nổi mây vần trên bàn cơm hoàn toàn không chú ý tới, một mình yên lặng trong bữa món cá xốt chua ngọt và gà hầm hạt nghề của đầu bếp nhà Trình Dật thực sự rất khá, đặc biệt là món cá xốt này, cá được chiên rồi dội nước tương lên, bên ngoài xốp giòn cộng với vị nước tương chua ngọt, thịt cá tươi mềm thơm người trên bàn ăn mà Sơ Chi không nhận ra, cô cũng không tiện chủ động, lúc bắt đầu cô còn kiên nhẫn chờ món ăn được người khác chẩm chậm chuyển qua, thừa dịp nó dừng lại trước mặt mình mới gắp một chút, các món tiếp theo cũng như đó, không biết từ lúc nào Sơ Chi đã phát hiện ra món cá sốt chua ngọt dừng lại trước mặt xoay vẫn không nhúc nhích, dừng lại ngay ngắn, món ăn được bày ra trước mặt cô, không xoay Chi rất vui vẻ ăn món cá một lúc, chờ người khác xoay bàn là cô có thể gắp món cua xào bánh gạo phía đối diện chờ thật lâu, vẫn không ai xoay, Sơ Chi cắn đầu đũa của mình, cam chịu, yên lặng bới bát không ai Chi buồn người đều chỉ ăn món đặt trước mặt mình sao? Mỗi người một món sao?Cô để đũa xuống, suy nghĩ một chút, bàn tay để trên bàn rời xuống dưới lặng lẽ chọc cánh tay Lục Gia Gia Hành nghiêng đầu, rủ mắt nhìn cô “Sao vậy?”Sơ Chi sáp đến gần anh, nhỏ giọng hỏi “Tại sao bọn họ lại không xoay bàn hả?”Lục Gia Hành sững sờ, khóe môi nhếch lên “Không biết, có khả năng bọn họ đều không muốn ăn món khác.”Trình Dật ngồi bên cạnh Lục Gia Hành, nghe thấy được cười nói “Đúng vậy, cũng không biết bởi vì sao.”Lục Gia Hành không để ý đến cậu ta, anh để đũa xuống, đưa cánh tay, đầu ngón tay đặt lên đĩa quay thủy tinh trên bàn, nghiêng đầu về phía cô “Không muốn ăn cá sốt nữa sao?”“Tôi muốn ăn cua sốt bánh gạo kia.” Bàn tay Sơ Chi víu cánh tay anh, nhích gần đến, kề tai anh nói Gia Hành dừng một chút rồi chậm rãi xoay đĩa quay thủy tinh, chuyển món cua xốt bánh gạo tới trước mặt hơi nghiêng người, bàn tay nhẹ nhàng nắm cánh tay anh, đầu tiến đến gần nói chuyện với như mọi người trên bàn đều liếc mắt về phía bên này, Sơ Chi không chú ý tới người khác, cô cầm đôi đũa lên gắp một cái bánh gạo ở trong nhiên đều là vì tò lớn mọi người trên bàn ăn đều thân với Lục Gia Hành, từ xưa tới nay bọn họ chưa từng thấy anh chủ động dẫn con gái tới, còn hận không thể nâng trong tay chăm sóc như thế cô bé thích ăn cá, ai có ý định xoay bàn lúc cô gắp thì trong nháy mắt đôi mắt lạnh buốt liền liếc qua, khiến cho mọi người không ai dám di sao lại có người như vậy? Chu U Vương đầu thai hay là hồn của Trụ Vương nhập à!Lúc đó trên bàn cơm gió nổi mây vần, ánh mắt từ bốn phương tám hướng bay tới bay lui, chỉ có ba người không bị ảnh hưởng chút nào, đó là Lâm Ngữ Kinh có tám cơn gió cũng không dịch chuyển được cô nàng đang im lặng ngồi uống nước trái cây, Sơ Chi chuyên tâm ăn cơm lấp đầy bụng mình và Lục Gia Hành phụ trách xoay bàn cho cô, thỉnh thoảng mới hỏi một chút cô muốn ăn gì, không nhanh không chậm lại xoay vậy nhóm Thái tử điện hạ gặp được tình yêu không biết yêu trên WeChat lại nổ chuyện này là sao hả, Điện hạ trở thành tay sai xoay bàn khẩu vị?Tên nhóm này phải sửa lại hả?Đừng, đây là Tiểu Bạch Thỏ thanh khiết thôi, tôi cá chỉ được ba mẹ cậu ba thì có, cậu đã nhìn thấy cậu ta như vậy chuyện này trước đây chưa?Con mẹ nó tôi sợ đến nỗi phải vội vàng bán hết cổ phiếu, có cảm giác ngày mai sẽ phá Dật bình chân như vại cười khà khà, vẻ mặt tôi biết tất cả mọi chuyện thế nhưng tôi cái gì cũng không nhóm chat này không có nhiều người, trên bàn cơm cũng không có nhiều người thuộc nhóm họ, trong số đó có một cô gái không biết ai mang tới, nhìn Sơ Chi cười châm biếm “Đây là bạn gái mới của Lục thiếu sao?Giọng nói của cô ta thực sự không lớn, thế nhưng trong nháy mắt lại khiến căn phòng an Ngữ Kinh chống cằm, thích thú nhếch khóe mắt đào hoa của Lục Gia Hành khẽ nhếch, anh nhẹ nhàng liếc mắt có người trong cuộc là Sơ Chi hoàn toàn không để ý đến người khác đang nói gì, hơn nữa danh xưng Lục thiếu này đối với cô mà nói là hoàn toàn xa lạ, không liên qua tới như một con chuột siêng năng chăm chỉ, vùi đầu vào trong bát cơm, miệt mài ăn, ăn nữa, ăn im lặng kỳ lạ kéo dài một hồi lâu, cuối cùng Sơ Chi cũng ý thức được tình cảnh có chút quá mức an tĩnh, cô ngẩng đầu lên thấy tất cả mọi người trên bàn đều đang nhìn như đang chờ cô trả lời cái Chi một mặt mờ mịt “Hả? Ăn rất ngon.”“...”Không khí hoàn toàn yên tĩnh, tiếng cười ha ha của Lâm Ngữ Kinh đánh tan sự trầm mặc, cô nàng nghiêng đầu quan sát, nghiêm túc nhìn Sơ Chi một Gia Hành cười ra tiếng trầm cầm bình nước xoài rót cho cô một cốc, giọng nói dịu dàng “Ăn nhiều một chút.”Nhóm Thái tử điện hạ gặp được tình yêu không biết yêu trên Wechat lại bùng con mẹ nó cái này thật hay giả sao nhóm Wechat lại đổi tên hả? Khiến tôi tìm nửa ngày cũng không tìm lỗi, vừa rồi là võ đoán, lần này tôi đánh cược năm ngày cái mẹ cậu năm, sợ là đánh cho cậu sưng cả suông cũng có sức hút của canh suông, làm sao bây giờ, nhìn Tiểu mơ hồ này cũng có điểm đáng yêu, động là chân chó của cậu sẽ bị Thái tử đánh gãy thành côn tam Chi từ từ đưa miếng cá vào miệng, đôi mắt to tròn liếc nhìn một vòng, cảm thấy bầu không khí không đúng lắm cô lại để đũa xuống, lặng lẽ chọc chọc cánh tay Lục Gia Hành, nhỏ giọng hỏi “Bọn họ vừa nói gì vậy?”Lục Gia Hành cụp mắt xuống, nhích đầu tới gần “Đang nói đầu bếp nhà Trình Dật làm món cá sốt chua ngọt rất ngon.”Sơ Chi nghi ngờ liếc mắt nhìn môi anh ngậm ý cười, dáng vẻ có gì không đúng gật đầu, ồ một tiếng “Đúng vậy, ăn ngon lắm.”Một cánh tay Lục Gia Hành lười biếng khoát lên mặt sau lưng ghế dựa của cô “Lần sau bọn họ sẽ gọi món này.”Sơ Chi lại cầm đôi đũa lên, đâm đâm bát cơm còn sót lại non nửa, cô suy nghĩ một chút, vẫn không nhịn được nói “Tại sao người đối diện kia cứ nhìn anh vậy.”Lục Gia Hành nhíu mày “Ai?”Sơ Chi cúi thấp đầu, không dám ngẩng đầu lên, nhỏ giọng nói “Chính là người ngối đối diện tôi kìa, cô ấy là bạn gái cũ của anh à.”Từ lúc bọn họ đến, mấy lần Sơ Chi nhìn lên đều có thể thấy tầm mắt người phụ nữ đó nhìn sang, không phải nhìn cô thì chính là nhìn Lục Gia Hành bên cạnh mắt kia thực sự khiến người ta cảm thấy không thỏa não của Sơ Chi đã nghĩ ra bộ phim tình cảm hơn 100 Gia Hành không thèm nhấc mắt, nghiêng đầu nhìn cô, bất đắc dĩ nói “Ở đâu ra tôi lại có nhiều bạn gái trước như vậy.”“Anh có, anh ai cũng yêu thích hết.” Sơ Chi rầu rĩ Gia Hành không hé Chi không có dũng khí ngẩng đầu nhìn vẻ mặt của như sự trầm mặc của anh là ngầm thừa nhận, lửa nóng không biết từ đâu xuất hiện đột nhiên bùng tới, Sơ Chi trượt cái ghế ra sau, cô đứng dậy, trầm giọng nói “Tôi đi toilet.”Tiểu cô nương buồn bã, cúi thấp đầu lết ra như có đôi tai thật to thì lúc này đôi tai của cô đã ủ rũ mà cụp trong phòng bao đều có nhà vệ sinh, Sơ Chi không chú ý tới, cô đi hết hành lang mới nhìn thấy chậm chạp đi vào tới tận cái bồn rửa tay bên nước ở đây là cảm ứng, Sơ Chi thấm ướt tay mới ấn nước rửa tay xoa xoa chơi một lúc, thẳng đến khi bọt xà phòng trên tay ít một chút, cô mới đưa tay xuống dưới vòi nước cảm ứng chờ nước một lúc mà vòi nước vẫn không có phản ứng Chi chớp mắt mấy cái, bàn tay dính đầy bọt lắc lắc ở phía dưới, lắc qua lắc lại nửa ngày, thử mỗi góc độ cũng không thấy nước Chi cúi người, nghiêng đầu nhìn máy dò cảm ứng hồng ngoại nhìn nửa ngày cũng không nhìn thấy cái gì, bàn tay đang đập hăng say ở phía dưới thì trong lúc đó một bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng đưa tay kia trắng nõn, ngón tay thon dài, móng tay dài được cắt gọn đẹp đẽ có lớp sơn mỏng được tô lên phía nước lạnh theo động tác của cô ấy mà chảy Chi hơi sửng sốt, nghiêng đầu nhìn cô Ngữ Kinh vịn tay vào bồn rửa, hơi nghiêng đầu, bình tĩnh nhìn Chi nói cảm ơn, rửa sạch đám bọt trên tay rồi rút tờ giấy phía dưới tấm gương lau Ngữ Kinh vẫn đứng đó nhìn Chi lau xong, ném khăn giấy vào thùng Ngữ Kinh vẫn đứng dựa vào nơi đó nhìn cô như cũ, không nhúc Chi hắng giọng một cái, cảm thấy ánh mắt của cô ấy có chút đáng như tia X quang, quét đi quét lại khiến người khác có cảm giác kỳ biết người này là bạn thân của Lục Gia Hành, dáng vẻ giống như có quan hệ rất tốt, nếu là nhân vật trong tiểu thuyết thì chính là quan hệ thanh mai trúc mã người cứ như vậy đứng trong toilet nhìn nhau một hồi, tình cảnh khá là quái dị, Sơ Chi vừa định mở lời, lại có người vào người đối diện nhìn chằm chằm Sơ Chi lúc Chi cảm thấy nhà vệ sinh nữ thật là náo lạnh như thế, cô gái đó còn ăn mặc mỏng manh đến nỗi có thể thấy da thịt xuyên qua lớp tất, chiếc váy rất ngắn không biết được làm từ lông động vật gì, cổ áo sơ mi đen mở bung mấy cái cúc lộ ra bộ ngực trắng nõn và khe Chi nhìn chiếc váy lông mềm mại của cô ta, nhíu nhíu gái kia đi tới, đứng bên cạnh bồn rửa tay của Sơ Chi, lấy son môi từ trong túi xách ra chậm rãi một nửa, cô ta mới giả bộ như vừa mới nhìn thấy cô, lông mày tinh xảo nhếch lên tỏ vẻ kinh ngạc “Ô, đây không phải là bạn gái mới của Lục thiếu sao.”Không biết Lâm Ngữ Kinh đã quay lại phòng bao từ bao giờ, lúc này chỉ còn lại hai người bọn họ là Sơ Chi và cô ta, giọng nói cô ta the thé, giọng điệu khiến người khác rất không thỏa nói nghe có vẻ không vấn đề gì, nhưng lại khiến người ta cảm thấy khó mắt Sơ Chi chuyển từ váy cô ta sang chỗ khác “Tôi không phải là bạn gái của anh ấy.”Cô gái đó mím môi cười, ý tứ sâu xa, dáng vẻ hơi xin lỗi “Ồ, xin lỗi, tôi cho là cô là bạn gái mới đấy, không nghĩ tới là loại kia.”Cô ta vừa tô son môi, vừa nhìn cô từ trong gương “Phương diện kia của Lục thiếu như thế nào, hẳn là rất lợi hại chứ? Hơn nữa có vẻ ra tay cũng rất hào phóng.”“Cái gì?” Sơ Chi sững sờ mười mấy giây, hồi lâu mới phản ứng lại cô ta đang nói gì, cô không tin trừng mắt nhìn “Không phải! Chúng tôi cũng không có quan hệ gì cả! Không phải là loại kia, loại kia...”Cô ta nhẹ nhàng liếc nhìn cô, cười nhạo một tiếng “Em gái, thẹn thùng cái gì, chuyện như vậy rất bình thường, em biết là tốt rồi.”Căn bản Sơ Chi không nói ra được, khuôn mặt trắng nõn đỏ bừng lên, dáng vẻ xấu hổ lại phẫn nộ “Chúng tôi không phải là loại quan hệ kia!”*Lục Gia Hành có chút mất tập Chi vừa đi, mọi người trên bàn đều xôn xao, cuối cùng bọn họ cũng không cần kiềm chế, bắt đầu bàn tán đủ thứ tồi tệ, anh chờ một hồi mà Sơ Chi vẫn chưa trở Gia Hành đang chuẩn bị ra ngoài xem, tiếng tin nhắn Wechat liền vang từ Lâm Ngữ Kinh, là một đoạn thu Gia Hành không muốn nghe nó, anh cảm thấy Lâm Ngữ Kinh sẽ không gửi tin nhắn thoại cho mình, quả thật là hiện tượng lạ của vũ trụ, dù sao cuộc đối thoại lần trước của hai người họ vẫn là “Tôi mong cậu chết đi.”Anh vừa định cất điện thoại, một tin nhắn lại gửi Ngữ Kinh Hướng mười hai giờ cuối hành lang ở nhà vệ sinh nữ có người bắt nạt em gái Lục Gia Hành tối lại, mở biểu tượng bong bóng nhỏ, đưa tới bên tai giọng nói kinh bỉ đầy cay nghiệt của một cô gái “Phương diện kia của Lục thiếu thế nào, hẳn là rất lợi hại chứ? Hơn nữa nhìn có vẻ ra tay cũng rất hào phóng.”“Cô thẹn thùng cái gì, chuyện như vậy hai bên đều hưởng thụ, mình lại có tiền, tôi cũng hiểu mà, sẽ không nói lung tung đâu.”Và giọng cô gái nổi giận đến cực điểm, luống cuống đến mức muốn khóc, phản bác “Tôi không có! Chúng tôi không phải như vậy! Cô làm sao! Cô làm sao có thể...”Đột nhiên Lục Gia Hành đứng nghe không nổi nữa, khớp xương ngón tay nắm chắc điện thoại trở nên trắng bệch, một cước đá văng ghế, xoay người đi ra ngoài.
Trọn bộ Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 9/10 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Bạn đang theo dõi đọc truyện full hay Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân của tác giả Tê Kiến rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Editor Linhh Diệp loại Hiện đại, thanh xuân vườn dài 91 Tangthuvien Lục Gia Hành sống hai mươi năm qua luôn có quan niệm rằng mọi chuyện đều có thể dùng tiền để giải quyết, nếu như không thể giải quyết được thì rõ ràng là do tiền chưa đủ nhiều. Nhưng mãi đến khi anh gặp Sơ Chi. Chàng trai trở nên vui vẻ, đôi mắt đào hoa cong như quạt nan, ánh mắt mập mờ, đưa cho cô một tấm thẻ, ám chỉ hết sức rõ ràng. Sơ Chi cẩn thận nhận lấy. Cô thật sự cảm động, từ khi bắt đầu hiểu chuyện đến giờ, đây là lần đầu tiên có người cho cô tiền, cô nghĩ mình cũng nên đáp lễ “Nhà tôi mới chuyển vào trung tâm thành phố, hay là để cho anh một phòng nhé?” Lục Gia Hành không đáp lời. Sơ Chi cho rằng anh thẹn thùng, mềm giọng nói tiếp “Không sao, anh đừng ngại, nhà tôi còn rất nhiều phòng trống.” Lục Gia Hành “…” * Tiểu mỹ nhân dịu dàng x tài phiệt đời thứ 2 cặn bã. Nữ chính dịu dàng, nữ chính ngọt ngào, nữ chính kiên định dũng cảm, cố chấp lại hiền lành, hơn nữa nữ chính cực kỳ ngọt. Nam chính sao? Hình như cũng không quá cặn bã. Tài phiệt đời thứ hai không biết yêu, thích dùng tiền để giải quyết vấn đề gặp được em gái không kiếm đủ tiền để tiêu, sau đó lãng tử quay đầu quý hơn vàng, cuối cùng cũng hiểu được cái gì gọi là tình yêu! Bên trên là câu chuyện nhỏ đơn giản, tươi mát, rung động lòng người. > Lục thiếu gia Con mẹ nó, quá đáng yêu rồi, lại đây cho ông đây ôm một cái nào Doc truyen dang yeu bao nhieu tien mot can lttp truyen chu ebook prc download full. Từ khoá Đọc truyện Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân full, chương 1, chương cuối. Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân review, Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân Danh sách chương Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Còn tiếp Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment
Editor Linhh Diệp loại Hiện đại, thanh xuân vườn dài 91 TangthuvienLục Gia Hành sống hai mươi năm qua luôn có quan niệm rằng mọi chuyện đều có thể dùng tiền để giải quyết, nếu như không thể giải quyết được thì rõ ràng là do tiền chưa đủ mãi đến khi anh gặp Sơ trai trở nên vui vẻ, đôi mắt đào hoa cong như quạt nan, ánh mắt mập mờ, đưa cho cô một tấm thẻ, ám chỉ hết sức rõ Chi cẩn thận nhận thật sự cảm động, từ khi bắt đầu hiểu chuyện đến giờ, đây là lần đầu tiên có người cho cô tiền, cô nghĩ mình cũng nên đáp lễ “Nhà tôi mới chuyển vào trung tâm thành phố, hay là để cho anh một phòng nhé?"Lục Gia Hành không đáp Chi cho rằng anh thẹn thùng, mềm giọng nói tiếp “Không sao, anh đừng ngại, nhà tôi còn rất nhiều phòng trống.”Lục Gia Hành “...”*Tiểu mỹ nhân dịu dàng x tài phiệt đời thứ 2 cặn chính dịu dàng, nữ chính ngọt ngào, nữ chính kiên định dũng cảm, cố chấp lại hiền lành, hơn nữa nữ chính cực kỳ chính sao? Hình như cũng không quá cặn bã. Tài phiệt đời thứ hai không biết yêu, thích dùng tiền để giải quyết vấn đề gặp được em gái không kiếm đủ tiền để tiêu, sau đó lãng tử quay đầu quý hơn vàng, cuối cùng cũng hiểu được cái gì gọi là tình yêu!Bên trên là câu chuyện nhỏ đơn giản, tươi mát, rung động lòng người.>Lục thiếu gia Con mẹ nó, quá đáng yêu rồi, lại đây cho ông đây ôm một cái nào
Cuối cùng còn lại hai quả Chi không bán, cô gấp tờ giầy viết giá tiền rồi nhét vào túi áo thu dọn đồ đạc, còn Lục Gia Hành nhận điện Chi không quan tâm xem ở bên kia anh đang nói gì, một tay cô cầm xấp tiền, ôm hai quả táo vào trong lồng ngực, cái đầu cúi thấp không biết đang suy nghĩ điều muốn chờ anh nói chuyện xong, cảm ơn anh một tiếng, rồi trả tiền lại cho anh như cô cũng chưa chúc anh Giáng sinh vui Chi chậm chạp lấy điện thoại ra nhìn thời gian, đã tám giờ lúc đó Lục Gia Hành cúp điện thoại, đi Chi giống như con rùa nhỏ, cả khuôn mặt đều núp bên trong khăn quàng cổ chỉ để lộ ra đôi mắt, cô cúp thấp đầu khiến người ta không nhìn thấy cảm xúc bên Gia Hành cất điện thoại di động vào túi áo, đưa tay lên giúp cô kéo khăn quàng cổ cao lên “Có lạnh không?”Động tác của anh rất cẩn thận, chầm chậm kéo mép khăn mềm mại đang rủ xuống lên, che đi chóp mũi hồng hồng của không biết điều gì làm anh vui vẻ, đột nhiên Lục Gia Hành cười nhẹ một tiếng, nắm khăn quàng tiếp tục kéo hướng lên trên, cho đến khi che đi đôi mắt Chi buồn bực “A” một tiếng, đầu ngẩng lên, mặt bị khăn vây quanh chặt cầm đồ trong tay, còn ôm hai quả táo vào trong ngực, tay không thể động đậy liền lắc lư đầu muốn tháo chiếc khăn tay anh đang nắm khăn quàng cổ bằng lông dê màu xám nhạt kia của anh bị Sơ Chi lót dưới mông chắc hẳn buổi tối không thể đeo lên, lúc này cũng đang được cô cầm trong Chi lắc lư cái đầu, phát hiện hình như người này tìm được thú vui rồi, càng ngày càng hăng hái lôi kéo chiếc khăn, gắt gao che đi đôi mắt khăn che đi ánh sáng khiến trước mặt chỉ còn lại một vùng tăm tối, Sơ Chi im lặng một lúc, nhíu nhíu mày “Lục Gia Hành, anh thật là ấu trĩ.”Lục Gia Hành “Ồ” một tiếng, ngừng lại vài giây mới chậm rãi kéo khăn quàng của cô mặc áo khoác màu đen phẳng phiu, không cài khuy, phanh ra làm lộ lớp áo len nhạt màu bên Chi vẫn cảm thấy nam sinh mặc áo len so với áo sơ mi càng đẹp luôn cảm thấy loại áo len này nam sinh muốn mặc đẹp càng khó hơn áo sơ cảm giác ấy, khi nhìn sang Lục Gia Hành thường sẽ đạt tới đỉnh mặc áo len thực sự rất không đeo khăn quàng cổ, Sơ Chi giương mắt nhìn cái cổ thon dài của anh, ở đó có một trái táo a-đam nổi lên, trên nữa là chiếc cằm nhọn, đường góc khuôn mặt đẹp đẽ và bờ môi mỏng hơi cong nhiên Sơ Chi xoay người lại, cô vội vàng cúi đầu, không hiểu tại sao đột nhiên không dám nhìn lên trên cầm một xấp tiền kiếm được và một quả táo đưa cho anh.“Những cái này cho anh,” cô thấp giọng Gia Hành không Chi suy nghĩ một chút liền sáng mua một quả táo ba mươi đồng, bị cô bán đi chỉ có năm bị lỗ rất nhiều Chi nghĩ nhất định Lục Gia Hành không mấy vui vẻ gì, cảm thấy có lẽ anh sẽ không nhận, cô liền cầm một quả táo khác nhét vào trong túi xách, rồi khom lưng, bàn tay trống không cầm lấy tay anh kéo Gia Hành mặc cho cô lôi kéo, bàn tay thuận theo mở rộng ra, lòng bàn tay ngửa lên Chi cầm một xấp tiền lẻ nhăn nhúm đặt lên tay anh, đặt quả táo đè lên phía táo màu hồng tím, bởi vì là quả cuối cùng còn dư lại nên hình dạng cũng không được tốt cho lắm, hơi méo, miễn cưỡng mới đứng vững trong lòng bàn tay gái nhỏ đeo găng tay màu trắng, bàn tay nhỏ bé bắt lấy cổ tay anh, ở bên ngoài quá lâu nên ngón tay đã lạnh lẽo, nhưng lại như thiêu đốt bỏng làn da của đưa táo và tiền cho anh, tựa như kiên nhẫn dụ dỗ trẻ con, giọng nói nhỏ nhẹ mềm mại như sô-cô-la “Ai nha, anh không cầm là không được đâu, số tiền còn thiếu tôi cũng sẽ trả lại cho anh.”Cô vừa nói nhiên người trước mặt duỗi cánh tay ra, bàn tay thon dài giữ gáy cô, nhẹ nhàng dùng sức kéo lại Chi bất ngờ lảo đảo tiến lên trước hai bước, trán đụng thẳng vào ngực len của anh rất mềm mại, mang theo nhiệt độ người anh xen lẫn mùi nước giặt quần áo, còn có một chút mùi vị quen thuộc về vị đó rất rõ ràng, đặc biệt lại lạnh lẽo, không phù hợp với tính cách của Chi trợn to hai mắt, không nhúc gian gần đây anh quá ngoan ngoãn đến mức thậm chí Sơ Chi quên mất tính cách của không tránh, im lặng nằm nhoài trong ngực anh, cảm nhận hô hấp đang lên xuống trong lồng ngực và áp lực từ bàn tay mềm mại sau đầu của anh, cô chớp mắt một cái, nhẹ nhàng mở miệng hỏi “Anh làm gì vậy?”Câu nói này Sơ Chi từng hỏi anh rất nhiều giận, xấu hổ, mơ màng và nghi ngờ là cảm giác lúc lần này Sơ Chi lại có cảm giác không giống như mọi tác Lục Gia Hành chặt nói của anh trên đỉnh đầu cô có chút khàn khàn, căng thẳng, thận trọng “Xin lỗi, tôi chỉ ôm một lúc thôi, em đừng động đậy, một phút là tốt rồi.”Sơ Chi mím mím cô hơi động, nghiêng một chút, cuối cùng trước mắt không còn một vùng tăm tối nữa, tia sáng từ ánh đèn đường thâm nhập vào Sơ Chi hơi nhấc lên, giơ lên một nửa sau lưng anh, cô cắn cắn môi, cuối cùng vẫn quyết định hạ có đầu ngón tay nhẹ nhàng phất qua vải áo khoác của anh, nhẹ nhàng như lông chim, người khác không có thể phát hiện thất bại thở dài, cúi đầu xuống, rầu rĩ nói “Anh như này cũng là đùa giỡn lưu manh.”“Xin lỗi.”Sơ Chi buồn bực “Có phải hôm nay anh chỉ biết nói xin lỗi hay không.”Lục Gia Hành thở một hơi thật dài “Tôi sợ dọa em, sợ em sẽ chạy mất, mới liều mạng kìm nén,” giọng nói anh rất nhỏ, tốc độ nói chậm mang theo chút bất đắc dĩ, “Vì vậy em đừng động đậy chân tay, tăng thêm độ khó cho tôi.”Lúc này Sơ Chi mới nhớ tới, một tay khác của anh còn bị cô cầm lòng bàn tay còn có mấy tờ tiền lẻ và một quả táo ngăn cách giữa hai người, đó là khoảng cách duy nhất giữa bọn Chi đỏ mặt, bàn tay cô nhanh chóng rút ra, trái tim đập bình bịch, một tiếng lại một tiếng rất cô đỏ như máu, may lúc này cái đầu đang bị anh đè vào ngực, cô nhẹ nhàng chuyển động, nhỏ giọng nói ngập ngừng “Ai sẽ chạy nha...”Cô vừa mới nói chuyện, Lục Gia Hành đã buông tay, người lùi về phía sau hai bước thả cô Chi lo sợ, lúng túng, cô cảm thấy hẳn là anh nghe thấy được, nhưng mình còn chưa chuẩn bị tâm lý thật ngẩng đầu lên, đôi mắt to tròn né tránh, khuôn mặt đỏ bừng hơi sốt sắng nhìn Gia Hành nghiêng đầu, cụp Chi nuốt nước miếng một cái, cô hít một hơi thật sâu, lấy dũng khí kiên định nhìn Gia Hành “Hả?”“...”Sơ Chi thở phào nhẹ không biết tại sao lại cảm thấy có một chút thất cúi đầu xuống, nhìn chằm chằm vào mũi giày của mình, nhỏ giọng lầu bầu nói “Không có gì...”Điện thoại của Lục Gia Hành vang lên lần thứ anh không cảm xúc, mặc kệ tiếng chuông reo trong túi áo, dáng vẻ giống như không quan Chi ngẩng đầu “Anh nhận điện thoại đi.”Tiếng chuông vẫn kiên nhẫn vang lên, khóe môi Lục Gia Hành hơi hướng về phía dưới, thiếu kiên nhẫn, lười biếng tiếp điện thoại “Sao vậy?”Ở đầu bên kia điện thoại, Trình Dật không nói vài giây, anh ta mới nói “Điện hạ, ăn cơm không?”Lục Gia Hành vừa định cúp điện thoại, Trình Dật nhanh chóng nói tiếp “Không đi ăn thì đàn em có đói bụng không?”Động tác Lục Gia Hành dừng lại, đôi mắt nhìn Sơ Chi, không lên Dật giống như có thiên lí nhãn đoán được toàn bộ, anh ta cười hai tiếng, nói địa điểm “Mang đàn em tới đây cùng nhau trải qua lễ Giáng sinh đi, nhất định cậu không đoán được hôm nay ai trở lại đâu.”Lục Gia Hành không hứng thú đáp “Ồ, tôi không đoán được.”“Lâm Ngữ Kinh đã trở lại.”“...”Trình Dật có chút bồn chồn “Tại sao cậu không phản ứng gì vậy?”“Tôi phải có phản ứng gì.”“Cậu ít nhất cũng phải cho tôi chút phản ứng gì chứ,” đột nhiên Trình Dật ồ một tiếng đầy bỉ ổi, “Có phải tôi quấy rối chuyện tốt gì của cậu rồi không? Nhưng mà không phải bây giờ cậu vẫn đang trong giai đoạn theo đuổi đầy đau khổ sao, cậu và đàn em đang làm gì vậy?”Lục Gia Hành cụp mắt xuống, nhìn quả táo trong tay và mấy tờ tiền lẻ, hờ hững nói “Bày sạp.”“...”Trình Dật không kịp phản ứng “Cái gì?”“Vừa rồi bày sạp bán hàng, bây giờ đếm tiền.” Lục Gia Hành nhếch môi, giọng nói khá là sung sướng, “Chúng tôi kiếm được hơn 100 đồng.”Trình Dật “...”*Trong bốn người bạn thân của Lục Gia Hành, chỉ có Lâm Ngữ Kinh là con gái, hơn nữa so với bọn họ còn nhỏ tuổi thường nữ sinh sẽ được chiếu cố nhiều hơn, thế nhưng Lâm Ngữ Kinh lại không như cầm đầu gái nhỏ nhà họ Lâm, không có việc xấu nào là không làm, thế nhưng lúc nào cũng bày ra khuôn mặt cực kỳ ngoan ngoãn đến mức cô nàng không phải chịu bất kỳ tai họa nào, chỉ cần đứng bên cạnh im lặng ủy khuất, tất cả người lớn đều sẽ nghĩ cô nàng vô tội là chuyện đương nhiên, tất cả đều úp nồi lên lưng bọn Lục Gia Hành và Trình sau khi ba mẹ Lâm tách ra, Lâm Ngữ Kinh theo mẹ chuyển tới miền Nam, đã nhiều năm bọn họ không gặp điểm vẫn chọn quán rượu của nhà Trình này không phải là hải sản, có lẽ chiều theo Lâm Ngữ Kinh sinh sống nhiều năm ở miền Nam, đã thay đổi món Sơ Chi và Lục Gia Hành đến đã sắp chín giờ, bên trong phòng náo nhiệt, ngồi đầy Chi theo Lục Gia Hành đi vào, đến trước cửa, chàng trai nhẹ nhàng nâng tay, mặt không chút biến sắc vỗ vỗ lưng Chi cầm quả táo trong tay, ngẩng đầu Gia Hành cúi đầu, nói nhỏ với cô “Hôm nay khả năng có hơi nhiều người.”Sơ Chi không hiểu vì hơi nghiêng đầu mờ mịt, vừa định hỏi anh sau đó thì sao, liền nghe thấy giọng nữ nhẹ nhàng gọi “Ô kìa, A Hành.”Sơ Chi quay đầu, nhìn về phía chủ nhân của giọng nói gái có khuôn mặt nhỏ, mí mắt mỏng, mắt hạnh hơi vểnh lên, da dẻ rất trắng, rất xinh sơ mi trắng mềm mại buông xuống, chiếc bốt da bao lấy đôi chân thon mắt Lâm Ngữ Kinh lướt qua Lục Gia Hành, cô hơi nghiêng cổ, bờ môi mỏng nhạt màu tạo ra nụ cười thân thiết “Đã lâu không gặp, có nhớ mẹ không?”Sơ Chi “...”Sơ Chi cảm thấy mẹ của đàn anh Lục thực sự rất trẻ tuổi.